Thứ Sáu, 17 tháng 4, 2015

Khoa học chứng tỏ có Thiên Chúa và Năm phép lạ chứng tỏ có Thiên Chúa


Khoa học chứng tỏ có Thiên Chúa
và 
Năm phép lạ chứng tỏ có Thiên Chúa


Khoa học chứng tỏ có Thiên Chúa
       Vấn đề liên quan đức tin và khoa học là vấn đề “nóng” của mọi thời, nhất là trong thời đại khoa học ngày nay. 
        Đối thoại với một khoa học gia tên lửa và một phi hành gia, tiến sĩ Leslie Wickman còn hơn là một khoa học gia. Bà chứng tỏ rằng khoa học đã phát hiện Thiên Chúa, đồng thời giải thích cách thức mà đức tin và khoa học đồng hiện hữu.
         Bà xác nhận rằng khoa học hiện đại cho thấy có một “bức tranh lớn” khởi đầu với vũ trụ bao la của chúng ta.

        Đây là các tranh luận về vấn đề khoa học và Thiên Chúa. 
        - Có cuộc tranh luận về vũ trụ học cho rằngcó nguyên nhân và hệ quả, như vậy phải có người tạo nên – tức là Tạo Hóa. 
        - Cuộc tranh luận về bản thể học cho rằng có tư tưởng trong chúng ta, như vậy Thiên Chúa là nguyên nhân
        - Cuộc tranh luận về nhân chủng học cho rằng các giá trị luân lý tuyệt đối vì người ta cảm nghiệm được Thiên Chúa, như vậy Ngài hiện hữu
         - Cuộc tranh luận về thuyết mục đích quan tâm trật tự và kế hoạch, như vậy phải có người Tạo Hóa.

VỤ BIG BANG – TS Wickman nói: “Khi tôi nhìn vào những gì khoa học cho chúng ta biết về sự hiện hữu của Thiên Chúa, điều tôi tìm kiếm là chứng cớ chúng ta có và cho biết rằng chính Thiên Chúa là lời giải thích đúng nhất. 
         - Đã có các chứng cớ tích lũy về cách thức big bang của vũ trụ – chúng ta gọi là Vụ Nổ Lớn. Điều đó cho biết rằng đã có một sự khởi đầu. Từ điểm khởi đầu này, không gian, vật chất và thời gian đã xuất hiện. 
         - Sáng Thế cho biết rằng Thiên Chúa đã tạo nên trời và đất, vụ big bang cho chúng ta biết chắc rằng đã có sự khởi đầu. Những người có niềm tin có thể cúi đầu khép nép vì điều đó căn cứ vào tự nhiên, nhưng thực tế là vụ big bang chính là Thiên Chúa”.

MỘT SỰ KHỞI ĐẦU – Thiên văn học chứng tỏ rằng vũ trụ bao la được đan kết rất tài tình, và cho chúng ta thấy rằng có một người tạo dựng rất hợp lý. Trước vụ big bang đã có tình trạng ổn định để “giữ” cho vũ trụ luôn hiện hữu. 
        - Nhiều khoa học gia và triết gia rất thoải mái về điều này vì không cần cách giải thích nào khác. Khi có nhiều chứng cớ về vụ big bang, nhiều người cảm thấy không thoải mái về cách chúng ta phải xử lý về sự khởi đầu này. 
        - Rõ ràng là nếu đã có một sự khởi đầu thì phải có một người bắt đầu hoặc nguyên nhân tạo nên.

QUY LUẬT GOLDILOCKS – Khoa học gọi là “Vùng Goldilocks” (*). Hãy nhìn trái đất. Nhiệt độ, nước, đất mênh mông, và cách chúng phụ thuộc lẫn nhau. Các đặc tính hài hòa của trái đất, phức tạp như chính nó, làm cho hành tinh này có thể cư ngụ, đó là cách giải thích về sự sáng tạo. 
         - Quy luật Goldilocks cho rằng phải có cái gì đó trong những “khe” nhỏ hẹp thay vì cực độ. Khoảng cách từ trái đất tới mặt trời, kích cỡ của nó, tầng khí quyển, vùng từ tính, xoay quanh 24 giờ, và trục nghiêng của trái đất cho chúng ta có bốn mùa tuyệt vời. 
         - Đó chỉ là điển hình nhỏ, nhưng còn có hàng chục thông số khác cần xảy ra để trái đất đúng trật tự cho chúng ta sống.

TRẬT TỰ – Để có trái đất hài hòa như vậy thì phải có Tạo Hóa. Một số người cố gắng tính toán tính khả dĩ của việc làm cho trái đất hài hòa, nhưng đó là chuyện không thể. 
        - Chẳng khác gì muốn trích ra một nguyên tử từ vô số vũ trụ khác, và các nhà thống kê có thể nói rằng “đó là điều hoàn toàn bất khả thi”. 
         - Nghĩa là trái đất đã được Tạo Hóa thiết kế đặc biệt cho sự sống. Thật vậy, vũ trụ được thiết lập trật tự theo quy luật vật lý phù hợp mà chúng ta có thể nghiên cứu và hiểu được.

SỰ SỐNG Ở NƠI KHÁC – TS Wickman nói: “Tôi không biết có sự sống ở các hành tinh khác hay không. Nhưng tôi hơi ngạc nhiên là chúng ta có phải là loài thông minh duy nhất được Thiên Chúa tạo nên hay không. Có thể là kiêu ngạo khi chúng ta nghĩ mình là loài thông minh duy nhất”. Vũ trụ rất bao la, một vũ trụ đa dạng khác có thể còn lớn hơn, nhưng tôi không bị đe dọa với ý tưởng về vũ trụ đa dạng. Luôn có một thời kỳ điều chỉnh mà đức tin phải trải qua, mỗi khi khoa học có một phát hiện mới. Hàng trăm năm trước, các triết gia tự nhiên cũng đã tin rằng trái đất nằm ở tâm điểm của mọi thứ. Tư tưởng về những thứ không biết khiến người ta... sợ lắm!

        - Khoa học không là mối đe dọa đối với đức tin, nhưng khoa học chứng tỏ có Thiên Chúa hiện hữu. Đó là điều TS Wickman chia sẻ, và bà tái xác nhận rằng chúng ta tin vào Đấng Tạo Hóa vô cùng kỳ diệu – Thiên Chúa Ba Ngôi hằng sinh và hằng hữu.

TRẦM THIÊN THU (Chuyển ngữ từ Beliefnet.com)
(*) Chuyện kể rằng, có cô bé tên là Goldilocks bị lạc trong rừng. Cô đi mãi và cuối cùng đến một ngôi nhà nhỏ của gia đình gấu gồm gấu bố, gấu mẹ và gấu con. Khi vào trong nhà, Goldilocks nhìn thấy ba chiếc ghế: chiếc thứ nhất quá cao, chiếc thứ hai quá rộng, chỉ có chiếc thứ ba vừa vặn. Cô ngồi lên chiếc ghế thứ ba. Cô bé lại nhìn thấy ba đĩa súp ở trên bàn: đĩa thứ nhất quá nóng, đĩa thứ hai quá nguội, đĩa thứ ba rất vừa. Cô bé ăn đĩa súp thứ ba. Cô bé đi lên thang gác và nhìn thấy ba chiếc giường: chiếc thứ nhất dài quá, chiếc thứ hai rộng quá, chỉ có chiếc thứ ba vừa vặn. Cô bé leo lên chiếc giường thứ ba và ngủ ngon lành.

Năm phép lạ chứng tỏ có Thiên Chúa

Hằng ngày, phép lạ vẫn không ngừng xảy ra xung quanh chúng ta. Thế giới chúng ta đang sống đầy các phép lạ của Thiên Chúa. Nếu bạn suy nghĩ về công cuộc sáng tạo của Ngài, bạn sẽ vô cùng kinh ngạc.

1. SỰ SỐNG HUYỀN NHIỆM

Mỗi ngày xảy ra hàng ngàn lần, đó là khi một “mầm sống con người” được tạo ra, và sau 9 tháng 10 ngày, mầm sống này là một con người ra đòi. Phép lạ sự sống không là một hoạt động bình thường, mà là một hoạt động chứa đầy chứng cớ về thiết kế của Thiên Chúa dành cho chúng ta. Thiết kế hoàn hảo của một con người theo điều kiện hợp lý tạo nên một trứng thụ tinh, bắt đầu hình thành một bộ nhiễm sắc thể và hệ gen riêng, không ai giống ai. Và như vậy, hơi thở đầu tiên của một thai nhi bắt đầu một linh hồn mới, một sự sống mới và một mục đích mới. Đó là một phép lạ thực sự kỳ diệu của Thiên Chúa.

2. TRÁI ĐẤT KỲ LẠ

Kích cỡ của trái đất rất hoàn hảo, chính xác tới mức nếu bất cứ thứ gì hơi khác một chút thôi, nó có thể làm hư hại, thậm chí là làm cho trái đất không còn tồn tại. Rất chính xác, tầng nitrogen và oxygen rộng 50 dặm (khoảng 80,5 km) trên mặt trái đất, nếu nhỏ hơn thì sẽ không có tầng khí quyển. Rất chính xác, nếu mặt trời gần hơn thì trái đất sẽ bị thiêu rụi, nếu xa hơn thì trái đất sẽ lạnh cóng. 
        - Vị trí trái đất chỉ lệch đi một chút thì mặt trời sẽ làm cho trái đất không có bất cứ sự sống nào. 
        - Mặt trăng cũng giữ vai trò quan trọng đối với sự hiện hữu của chúng ta, vì nó chịu trách nhiệm về thủy triều và giử ổn định quá trình xoay của trái đất. Và hiện tượng trọng lực cũng vậy... 
        - Đó là điều mà khoa học không thể giải thích. Trái đất thực sự là điều bí ẩn, là phép lạ của Thiên Chúa.

3. CHUỖI FIBONACCI

Chúng ta có thể nhân biết Thiên Chúa qua toán học và khoa học, cái mà người ta gọi là “Chuỗi Fibonacci” (Fibonacci Squence), thường được gọi là “Dấu Tay của Chúa” (God's Fingerprint). 
        - Sự kỳ diệu toán học này chứng tỏ rằng có Tỷ Lệ Thức Thiên Chúa (Divine Proportion) biểu lộ trong thiên hình vạn trạng, những con số và những kiểu mẫu, ở các vật sống động và không sống động. Người ta phát hiện chuỗi số tạo nên một kiểu rất thú vị. Chuỗi này bắt đầu với các con số 0, 1, 1, 2, 3, 5, 8, 13, 21, 34, 55, 89, 144, và tiếp tục tới vô cực. 
        - Mỗi con số tìm được thêm vào hai chữ số khác. Một hình chữ nhật có chiều rộng và chiều dài của bất kỳ hai số của chuỗi này, tạo nên một “hình chữ nhật hoàn hảo”. Khi “hình chữ nhật hoàn hảo” này biến thành các hình vuông dựa vào Chuỗi Fibonacci và được phân chia bằng một cung, chúng ta sẽ thấy một hình xoắn ốc. Đó là sự quan trọng được tìm thấy. 
       - Chẳng hạn, hoa hướng dương, vỏ sò, sóng biển, nụ hoa, cánh hoa, quả dứa (trái thơm), sao biển,… đều được hình thành bằng thiết kế chính xác này. Mẫu điển hình của loại này được đặt ngay trên đầu chúng ta... ngay cả hình xoắn của Giải Ngân Hà cũng được định hình bằng chuỗi thiết kế chính xác này.     
        - Nó cho chúng ta biết rằng tác phẩm của Thiên Chúa có ở khắp nơi trong vũ trụ này. Đó là các phép lạ của Thiên Chúa.

4. CƠ THỂ CON NGƯỜI

Chúng ta biết rằng cơ thể của chúng ta chứa 70% nước, nhưng đó chỉ là một trong nhiều yếu tố kỳ diệu về cơ thể con người. 
         - Thần kinh chuyển động nhanh tới 170 dặm/giờ (khoảng 273,6 km), bạn có bất ngờ không? 
          - Khứu giác của chúng ta còn ngửi thấy mùi với vận tốc nhanh hơn như thế. Nó chịu trách nhiệm điều chỉnh nhiệt độ không khí khi chúng ta hít thở, giữ cho cơ thể chúng ta có nhiệt độ hợp lý để có thể sống. 
          - Chúng ta thay đổi và phát triển các tế bào da cứ 27 ngày một lần – nghĩa là hơn 1.000 lớp da trong suốt đời người. Lạ chưa? 
          - Chúng ta là một bộ máy được điều chỉnh toàn phần tùy vào chức năng theo một trạng thái hài hòa hoàn hảo. Cơ thể con người là một kiệt tác kỳ diệu, một mê cung hoàn hảo, chỉ có bậc siêu quần “cõi trên” mới có thể phân chia tuyệt vời như vậy. Cơ thể chúng ta là phép lạ của Thiên Chúa.

5. VŨ TRỤ BAO LA

Vũ trụ bao la có nhiều bí ẩn mà con người chẳng bao giờ tìm hiểu hết. Nó rất rộng, rộng tới vô cực, trong đó có thế giới mà chúng ta chỉ có mơ mà thôi. 
       - Có hàng tỷ tỷ ngôi sao trên bầu trời. Giải Ngân Hà này được tạo ra bởi Giải Ngân Hà khác. Bạn có tin rằng mặt trời lớn tới mức chứa được 1 triệu trái đất? Trong một mặt trời có nhiều thế giới khác. Thật là kỳ diệu! 
        - Nếu bạn tìm chứng cớ về sự hiện hữu của Thiên Chúa, không cần tìm đâu xa, cứ nhìn vào bầu trời ngay trên đầu bạn. Ai đã đi máy bay thì sẽ nhận ra Thiên Chúa.

TRẦM THIÊN THU (Chuyển ngữ từ Beliefnet.com)




Chủ Nhật, 11 tháng 1, 2015

Thượng Đế và Khoa học

Thượng Đế và Khoa học

Trong lớp học, vị Giáo-sư lên giọng:
"Hãy để tôi giải-thích vấn-đề của khoa-học đối với tôn-giáo,"
 Và ông yêu-cầu một học-sinh đứng lên.
-  Em theo đạo Chúa?
-  Thưa Thầy, vâng.
-  Em tin vào Thượng-đế?
- Tất-nhiên.
-  Thượng-đế có tốt không?
-- Chắc-chắn là tốt.
-  Có phải là Ngài Toàn-năng? Có thể làm được mọi việc?
-- Thưa vâng.
-  Em là tốt hay xấu ?
-- Kinh-thánh bảo là kẻ xấu.
Vị giáo-sư cố ý cười, suy-nghĩ chốc lát và bảo:  "À ha! Kinh-thánh. Giả-sử ở đây có người bệnh và em có thể chữa lành. Em có khả-năng. Em có giúp anh ta? Em có thử không?
-- Thưa Thầy, em sẽ thử.
-  Vậy em là người tốt.
--  Em không có ý nói thế.
-  Tại sao lại không nói như thế?
-- Nếu có thể, em sẽ giúp một người bệnh, tàn-tật.
-  Hầu hết chúng ta sẽ làm nếu có thể, nhưng Thượng-đế thì không! Cậu học-trò không trả-lời, và vị giáo-sư tiếp-tục,  "Em trai tôi là tín-đồ đạo Chúa đã chết vì ung-thư mặc dầu đã từng cầu nguyện xin Chúa Jesus cứu chữa... Sao mà cho Chúa Jesus tốt được? Em có thể trả-lời được không?
Cậu học-trò vẫn im-lặng...
Vị giáo-sư nói:  "Em không thể trả-lời phải không?"
Ông cầm lấy ly trên bàn nhấp môt ngụm nước tạo thời-gian cho cậu học-sinh bớt căng thẳng.
-  "Chúng ta bắt đầu trở lại. Thượng-đế có tốt hay không?"
-- Dạ ... tốt !
-  Quỷ Satan có tốt không?
         Cậu học-trò không ngại-ngần:  "Không".
-  Vậy Satan đến từ đâu?
-  Cậu học-trò ngập-ngừng:  "từ Thượng-đế"
-  Đúng thế. Thượng-đế tạo Satan. Em cho tôi biết có kẻ xấu ác trên thế-giới này không?
-- Dạ có .
-  Kẻ xấu ác có khắp nơi, và Thượng-đế tạo mọi thứ, có đúng không?
--  Dạ đúng.
Vị giáo-sư tiếp-tục:  “ Vậy ai tạo ra kẻ xấu ác?  Nếu Thượng-đế tạo ra mọi vật, thì Ngài tạo ra kẻ xấu ác. Do bởi xấu ác hiện-hữu, và theo nguyên-lý  "hành-động định-danh con người",  vậy Thượng-đế là kẻ xấu ác.
Cậu học-trò lại không trả-lời.
 - Có phải bệnh-tật, vô đạo-đức, hận-thù và xấu xa hiện-hữu trên cõi đời này?
Cậu học-trò đứng im lúng-túng:  "Thưa vâng".
 -  Vậy thì ai tạo ra chúng?
Cậu học-trò lại không trả-lời để vị giáo-sư lập lại câu-hỏi: "Ai tạo ra chúng?"
Vẫn không có câu trả-lời. Đột-nhiên vị thầy bước đến trước lớp học. Cả lớp như bị mê-hoặc.  Ông tiếp tục hỏi một học-sinh khác:  "Hãy nói cho tôi nghe!
-  Em có tin vào đức Chúa không?
--- Vâng, thưa Thầy, em tin.
Vị giáo-sư ngừng bước:  “Khoa-học bảo em có ngũ-giác-quan dùng để xác-định và quan-sát thế-giới xung quanh.  Em đã thấy Chúa Jesus bao-giờ chưa?”
---  Thưa Thầy, em chưa bao giờ thấy Ngài.
-   Có bao-giờ em cảm-nhận được Chúa của em, nếm Chúa của em hay ngửi thấy Chúa của em?  Có bao giờ em có những cảm-giác nhận biết đức Chúa hay Thượng-đế?
--- Thưa Thầy, đáng tiếc là em không có.
-   Em vẫn còn tin Chúa?
--- Thưa vâng.
-  Theo quy-tắc những giao-thức thể-nghiệm, khả-nghiệm, và chứng-minh được, khoa-học bảo Thượng-đế không hiện-hữu... Em nói như thế nào vể điều đó ?
---  Không. Em chỉ có đức tin của em.
-   Vâng. Đức tin. Và đó chính là vấn-đề khoa-học đã có đối với Thượng-đế. Không có bằng-chứng, chỉ có đức tin.
Cậu học-trò đứng lặng lẽ một lúc, trước khi hỏi:  "Thưa Thầy, có cái gì là nhiệt không ?"
-  Có.
---  Và có cái gì là lạnh không ?
-  Vâng, có cả lạnh nữa em à .
--- Thưa Thầy, không phải vậy.
Vị giáo-sư quay nhìn vào mặt cậu học trò tỏ vẻ thú vị. Cả lớp đột nhiên im lặng như tờ.  Cậu học-trò bắt đầu giải-thích:
--- Thầy có thể có rất nhiều nhiệt, thậm chí thêm nhiều nhiệt, siêu-nhiệt, vô-hạn-nhiệt, nhiệt trắng, một chút nhiệt hay không nhiệt, nhưng chúng ta không có cái gì gọi là "lạnh".
Ta có thể đạt xuống  458 độ dưới zero mà không có nhiệt, nhưng ta không thể xuống hơn thế nữa. Không có gì là "lạnh" hết; nếu không ta có thể đạt mức lạnh hơn độ thấp nhất là  -458 độ.  Mọi thể-vật có thể nghiên-cứu được khi chúng có hay truyền được năng-lượng. Ở độ zero tuyệt-đối (-458 F) hoàn-toàn vắng bóng nhiệt. Thưa Thầy, Thầy có thấy "lạnh" chỉ là chữ ta dùng để diễn tả sự  "vắng bóng nhiệt". Ta không thể đo-lường "lạnh". Ta có thể đo lường nhiệt theo những đơn-vị nhiệt, vì nhiệt là năng-lượng. "Lạnh" không phải là đối nghịch của nhiệt. Thưa Thầy, đó chỉ là vắng bóng nhiệt.
          Cả lớp lặng im. Có cây bút rơi đâu đó, nghe như tiếng búa rơi.
--  Thưa Thầy, còn "bóng tối"?  Có cái gì là bóng tối không?
         Vị giáo-sư đáp lại không do dự:
-   Có. Đêm là gì nếu đó không là bóng tối?---  Thầy lại sai lầm. Bóng tối không là một cái gì cả; chỉ là sự vắng mặt một cái gì đó. Thầy có thể có ánh-sáng yếu, bình-thường, ánh-sáng mạnh, ánh sáng nháy, nhưng nếu ánh sáng không liên-tục, Thầy chẳng có gì hết và phải chăng đó được gọi là bóng tối? Và nếu thế, Thầy có thể làm bóng tối tối hơn, Thầy có thể làm được vậy hay không?
        Vị giáo-sư bắt đầu nở nụ cười với cậu học trò trước mặt. Đây hẳn sẽ là một học kỳ tốt đẹp:
-  Người bạn trẻ, em muốn nói đến điều gì?
--- Thưa Thầy. Điều em muốn nói là tiền-đề triết-học Thầy khởi xuất là sai lầm, và kết-luận của Thầy cũng thiếu sót.
         Lần này, nét mặt của vị giáo-sư không che giấu được sự ngạc-nhiên:
-  Sai lầm?  Em có thể giải-thích được không?
          Câu học-trò giải thích:  “Thầy đang tạo một tiền-đề có hai mặt. Thầy tranh luận rằng có sự sống và rồi có sự chết; một Thượng-đế tốt và môt Thượng-đế xấu. Thầy đang có khái-niệm về Thượng-đế như là một gì hữu hạn, là một gì ta có thể đo đạc. Thưa Thầy, thậm chí khoa học không thể giải-thích một ý-nghĩ. Dùng điện và từ, nhưng chưa bao giờ thấy, không hoàn toàn hiểu được đầy đủ. Xem cái chết như là đối nghịch với sống là không hiểu gì hết, thực ra cái chết không thể hiện-hữu như một tồn-tại độc lập. Chết không đối nghịch với sống, chỉ là vắng bóng sự sống.  Bây giờ Thầy cho em biết có phải Thầy dạy học trò rằng, “chúng tiến-hóa từ khỉ?”
-  Người bạn trẻ ơi, nếu em đề cập đến quá-trình tiến-hóa thiên-nhiên, vâng, tất-nhiên tôi đã dạy như thế.
-- Có bao giờ Thầy dùng đôi mắt quan-sát sự tiến-hóa?
          Vị giáo-sư bắt đầu lắc đầu, vẫn cười mỉm như nhận ra cuộc tranh-luận sẽ như thế nào. Thật là một học kỳ tốt đẹp.
--- Do bởi không một ai quan-sát được quá-trình tiến-hóa và lại càng không minh-chứng được nó đang tiếp-diễn, sao Thầy không dạy những quan-điểm của Thầy? Phải chăng giờ đây Thầy chẳng là một khoa-học gia, mà là một người thuyết-giáo?
         Cả lớp học náo động. Người học trò vẫn im-lặng cho đến khi sự ồn ào lắng xuống.
--- Để tiếp nối vấn-đề Thầy đã đặt ra cho bạn kia, em xin đưa một thí-dụ để rõ ý của em.  Người học trò nhìn quanh lớp: “Có ai trong các bạn đã từng nhìn thấy bộ não của Thầy?”
         Cả lớp bật vang tiếng cười.
--  Có ai trong các bạn đã từng nghe bộ não của Thầy? cảm nhận bộ não của Thầy, rờ mó và ngửi bộ não của Thầy? Chẳng thấy có ai làm vậy cả. Vậy thì, theo quy-tắc những giao-thức thể-nghiệm, khả-nghiệm, và chứng-minh được, khoa-học bảo Thầy không có bộ não, thưa Thầy, em vẫn với một lòng tôn kính. Vậy thì, nếu khoa-học bảo Thầy không có bộ não, làm sao chúng em có thể tin vào các bài giảng của Thầy?
            Giờ thì cả lớp lặng yên. Vị giáo-sư chỉ nhìn chăm chăm học trò, khuôn mặt khó hiểu. Cuối cùng, tưởng chừng như vô-tận, vị Thầy già trả lời:
-  Tôi đoán em sẽ phải đưa họ về với đức tin.
          Cậu học-trò tiếp-tục: “Bây giờ Thầy chấp nhận rằng có đức tin, và trên thực tế, đức-tin hiện-hữu với đời sống. Bây giờ, có cái gì là xấu ác không Thầy?”
-  Tất nhiên có. Chúng ta thấy hàng ngày. Những thí dụ vô-nhân của người đối với đồng loại; vô số tội ác và bạo-lực xảy ra khắp nơi trên thế-giới.  Những điều này biểu-hiện không gì khác hơn là điều xấu ác.
         Cậu học-trò trả-lời:  “Thưa Thầy, sự ác không hiện-hữu, hoặc ít nhất nó cũng không tự nó hiện-hữu. Đơn-giản, sự ác là vắng bóng Thượng-đế. Cũng giống như bóng tối và lạnh, chỉ là ngôn từ con người đặt ra để diễn giải sự vắng mặt của Thượng-đế. Thượng-đế không tạo ra sự ác. Sự ác chỉ là kết quả những gì khi con người không có tình-yêu của Thượng-đế trong con tim của họ. Giống như "lạnh" đến khi không có nhiệt hay bóng tối đến khi không có ánh sáng.”
         Vị giáo-sư ngồi xuống.
         Cậu học-trò thứ hai đối đáp với vị giáo sư chính là  Albert Einstein

                                                                                                                            sưu tầm